Liverpool đánh bại Chelsea: Chiến thắng của cả sức mạnh lẫn toan tính
Suốt 2 mùa bóng vừa qua, Liverpool chỉ thắng đúng 1 trong 10 trận làm khách trên sân các đối thủ thuộc hàng ngũ Big Six ở Premier League.
Đấy có vẻ là chi tiết lạ so với mùa bóng trước đó (2016/17), mùa đầu tiên Juergen Klopp dẫn dắt Liverpool một cách trọn vẹn, và là mùa bóng mà Liverpool vang danh là đội vô địch... trong hàng ngũ Big Six (Liverpool là đội duy nhất không thua trận nào và lấy điểm nhiều nhất trong các trận đối đầu trực tiếp giữa 6 đại gia ở Premier League). Đấy cũng có vẻ là chi tiết lạ khi nhớ lại rằng trong mùa vừa qua thì Liverpool chỉ thua đúng 1 trận ở Premier League.
Việc chỉ thắng 1/10 trận trên sân các đối thủ lớn có phản ánh chuẩn xác sức mạnh của Liverpool? Có, hoặc không. Vấn đề là tùy mục tiêu.
Chẳng ai bảo Liverpool là ứng cử viên vô địch (một cách rõ ràng) trong mùa đầu tiên cầm quân trọn vẹn của Klopp. Đấy là lúc để Klopp thể hiện quan điểm, cũng là lúc để ông xây dựng lực lượng và cách chơi phù hợp với quan điểm, triết lý của mình. Trước tiên, Liverpool phải đá đẹp, dựa trên nền tảng tốc độ, chơi bóng để thắng. Không có áp lực đáng kể nào. Kết quả là thầy trò Klopp làm mưa làm gió trong các trận đấu lớn. Còn chuyện họ chẳng tiến được gần đến một thành tựu cụ thể nào, thì đấy cứ như là lẽ... đương nhiên.
Khi Liverpool thủ hòa trên sân Chelsea, M.U, Arsenal ở Premier League mùa bóng vừa qua? Klopp thấy như thế là thành công. Còn chuyện Liverpool “được 3 điểm” hay “mất 6 điểm” trong 3 trận ấy, thì giới phân tích mặc sức kết luận theo nhãn quan của họ.
Giá như Liverpool biến được một trong ba trận hòa trên sân Arsenal, Chelsea, M.U mùa trước thành chiến thắng, thầy trò Klopp đã đi vào lịch sử, với kỳ tích đem về cho sân Anfield danh hiệu VĐQG đầu tiên trong kỷ nguyên Premier League? Klopp nói: “Nếu chúng tôi đá để thắng, kết quả có thể là chúng tôi sẽ thua”.
Vâng, như thế mới là bóng đá. Liverpool bây giờ đã là ứng cử viên vô địch. Họ cần toan tính, chứ không thể “đá đẹp, chơi bóng để thắng”, như câu cửa miệng của Klopp trong thời gian đầu. Cứ phải thận trọng, đá để không thua. Không thua nghĩa là cơ hội chiến thắng vẫn còn nguyên vẹn.
Hồi năm 1994, đội tuyển Brazil xuất hiện trở lại ở trận chung kết World Cup sau 24 năm dài chờ đợi. Họ sẽ được tạc tượng nếu thắng Italia trong trận chung kết? Cựu danh thủ Dunga nói: “Khả năng này dễ xảy ra hơn: chúng tôi sẽ bị đốt nhà, nếu thua”. Rất rõ ràng: đội bóng nổi tiếng nhất thế giới về triết lý tấn công khi ấy không hề đá để thắng. Sự thận trọng của Brazil khi ấy trở thành chi tiết lịch sử: đấy là lần đầu tiên, cũng là lần duy nhất cho tới nay, trận chung kết World Cup không có bàn thắng. Kết quả, Brazil trở lại ngôi vô địch!
Hãy trở lại với những khác biệt qua từng mùa bóng của Liverpool. Ban đầu, thầy trò Klopp thắng như chẻ trẻ, nhưng đấy chủ yếu là sự thắng/thua ngẫu nhiên. Thắng Arsenal, Chelsea, Man City, Tottenham, nhưng lại thua Bournemouth, Burnley, Hull, Leicester, Crystal Palace, Swansea thì... cũng như không! Gần đây, Liverpool chỉ thắng 1/10 trận “gian khó”, nhưng đấy là vì mục tiêu an toàn của một đội bóng đã có tư thế ứng cử viên vô địch.
Trận thắng Chelsea hôm qua là trận làm khách đầu tiên của Liverpool trên sân các đối thủ lớn ở Premier League mùa này. Và Liverpool đã thắng. Vẫn có mục tiêu “an toàn”. Nhưng vẫn có cả sự thể hiện của đội ra sân với mục tiêu chiến thắng. Cặp hậu vệ cánh vẫn kiến tạo, thậm chí ghi bàn, đúng như sức mạnh sở trường đã được biết đến của Liverpool. Vẫn là bộ ba tấn công tuyệt vời, theo nhóm hơn là theo tính chất cá nhân. Khi Sadio Mane im lặng thì Firmino ghi bàn, và Mohamed Salah kiến tạo. Một sự tuyệt vời mang dáng vẻ nhọc nhằn.